top of page
Tìm kiếm
  • Ảnh của tác giảMèo lang thang

Đọc sách : Fiction (hư cấu) hay Non-fiction ( phi hư cấu)

Ngoài du lịch, ăn uống, tôi nói chung là cũng thích đọc sách, không dám nhận là mọt sách vì chắc mọt sách là phải yêu sách như con , chứ tôi được chọn thì vẫn chọn tiền hơn là sách :)). Cố gắng đọc 1 tháng 1 cuốn kiểu dày dày , serious tí, còn sách mỏng mỏng hoặc đọc lướt thì chắc 1 tuần/quyển. Chủ yếu tôi đọc sách non-fiction hơn là fiction, vậy thế nào là fiction và non-fiction.


Phi hư cấu, phi viễn tưởng hay phi giả tưởng (tiếng Anh: Non-fiction hoặc Nonfiction) là những nội dung (content) có thật, thể hiện các sự kiện, sự vật,... trong thực tế. Người tạo ra nội dung phi hư cấu cần đảm bảo được độ chính xác của các sự kiện, con người, hay thông tin tôi trình bày.Nội dung Phi hư cấu được dùng để phân biệt với nội dung Hư cấu (giả tưởng) (Fiction). Nội dung hư cấu là những nội dung được sáng tạo hoàn toàn tự do, dựa trên tưởng tượng, chứa đựng những yếu tố không có trong thực tế

Sách hư cấu là tác phẩm văn chương như các thể loại sau:

- Tiểu thuyết

- Ngụ ngôn

- Truyện ngắn

- Kịch sân khấu và Thơ

Phi hư cấu là các thể loại như:

- Tiểu sử và tự truyện

- Triết học và lí thuyết

- Nghiên cứu khoa học và lịch sử

- Phân tích và đánh giá


Chắc là do sở thích cá nhân chứ cũng không nghĩ là cái nào hơn cái nào. Thực ra cũng hơi bị nhiễm suy nghĩ là thế giới thực còn có bao nhiêu thứ phải học, phải nghiên cứu , đọc mấy cái tiểu thuyết vô bổ, huyễn hoặc bản thân làm cái gì :)) ( no offense các bạn thích đọc fiction :D).

Tủ sách nhà tôi chắc ⅔ là non-fiction, ⅓ còn lại là cả fiction , truyện tranh, sách nấu ăn…


Tủ sách nhà tôi về sau :D

Non-fiction tôi thường đọc nhất là sách nâng cao năng lực bản thân hay còn gọi là self-help. Có thời cuồng sách dạng này, có lẽ 1 phần vì hồi trẻ còn thiếu nhiều kỹ năng sống, phần vì giáo dục Việt Nam chưa chú trọng dạy những kỹ năng mềm, nên đa số mọi người phải tự tìm hiểu.

Sách này thì đọc nhiều quá rồi nên cũng khó nhớ hết những quyển nào là yêu thích nhất, vì mỗi thời điểm có những quyển lại hợp với hoàn cảnh lúc đó hơn. Ví dụ khi tôi vẫn còn rất nhút nhát, ít khi kết bạn mới thì đọc quyển “ Who’s got your back “ ( Ai chống lưng cho bạn ) hoặc “ Never eat alone” “ Đừng bao giờ ăn một mình” cùng của Keith Ferrazzi cho tôi thấy tầm quan trọng của việc có mentors, có những người cùng chí hướng… Hoặc lúc mới lên làm quản lý thì những quyển như “ 90 ngày đầu làm sếp” ,” Đọc vị bất kỳ ai”... lại giúp ích cho tôi khá nhiều.


Tôi khi đọc quyển " Đừng bao giờ ăn 1 mình"

1 phần kha khá trong tủ sách non-fiction của tôi là sách du lịch, lúc chưa được đi nhiều, đọc để lấy cảm hứng du lịch các vùng đất mới. Nhưng khi đã đi kha khá rồi thì lại chỉ thích đọc những quyển nói nhiều hơn về cảm xúc của tác giả khi đến những vùng đất ấy, để rồi so sánh với những kỷ niệm của bản thân. Chứ nếu thuần túy là kể lại quá trình đi du lịch đâu đó 1 cách máy móc thì nhàm lắm. tôi thấy mấy quyển của chị Nguyễn Phương Mai ( Tôi là 1 con lừa, Con đường Hồi Giáo ) khá hay.



Sách nấu ăn tôi cũng có vài quyển , chủ yếu là vì...sách đẹp, toàn món ngon được chụp cẩn thận, nhìn đã phát thèm :)). Sách nấu ăn tôi hay mua của Jamie Oliver, vì đây là chef tôi thích nhất. Lý do thích thì là sau khi xem show Jamie’s great Italian escape , show nói về việc Jamie sau khi đã có nhiều thành công trong lĩnh vực nấu ăn và nhà hàng, bắt đầu cảm thấy niềm đam mê ẩm thực của mình dần nhạt nhòa đi, Jamie quyết định chất hết đồ đạc lên 1 cái xe Volkswagen ( được độ để mang cả đồ nấu nướng lỉnh kỉnh ), đi vòng quanh nước Ý, gặp gỡ những người dân Ý hồn hậu, nấu những món ăn Ý với đúng công thức truyền thống. Sau chuyến đi đó, Jamie không chỉ tìm lại được đam mê của mình mà còn thu lượm được kha khá công thức nấu ăn mới.



Xem show này tự dưng ngẫm lại, tôi thích học ngoại ngữ, ngày xưa ở trong đội tuyển môn Anh, lúc đầu thích lắm, chả phải học môn nào khác, ngày nào đến cũng được tập trung ngồi làm bài tiếng Anh. Thế nhưng được tầm 1 tháng như vậy thấy chán ngấy :)) ( cái này thì có thể là do tôi đam mê không đủ, cả thèm chóng chán =)) ) .Với tôi, dù có những thứ yêu thích đến mấy, mà phải làm hàng ngày hàng giờ thì không sớm thì muộn, đam mê cũng sẽ mất dần đi và tôi cần có những cách để “phục hồi” đam mê ấy thì mới có thể tiếp tục được.


Nhưng đọc mãi non-fiction cũng chán, thường sách khá là khô khan và viết theo 1 số kiểu nhất định, hoặc những kiến thức trong đó có thể học được từ các nguồn khác nhanh hơn chứ không cần đọc hết 500-600 trang sách. Nhiều sách non fiction bây giờ được viết dễ dãi quá, nhà nhà viết sách làm giàu, nâng cao kỹ năng bla bla đọc nhiều cũng nhàm. Với cả tôi bị cái bệnh làm mọi việc “theo sách vở”, thấy bảo đọc sách fiction sẽ làm tăng tính sáng tạo, kích thích các ý tưởng.


Tưởng tượng của tôi khi tôi đọc tiểu thuyết

Thế là tôi quyết định 2019 sẽ là “Fiction year”, cả năm sẽ chủ yếu đọc fiction, ưu tiên các tiểu thuyết, sách văn học cổ điển . Bắt đầu là văn học Mỹ, tính đến giờ mới đọc được mấy quyển, nhưng không hiểu sao cũng vẫn chưa thấy thích lắm, không hiểu sao mấy quyển này lại được cho là 1 trong những tiểu thuyết vĩ đại nhất :D.


Bắt trẻ đồng xanh ( chán òm :D)

“Bắt trẻ đồng xanh” thì ngôn ngữ thấy rời rạc, viết về 1 thằng teenager vô dụng chỉ biết kêu ca chán cuộc sống. “The Great Gatsby” thì tôi đọc thấy toàn ra 1 lũ trưởng giả tiệc tùng, Gatsby thì làm lụng cả đời , cả gia sản chỉ để lấy được Daisy xong nói chung cũng chết lãng xẹt :)). Chỉ có “Giết con chim nhại” là tôi thấy hay, cách viết hay mà thấy dùng từ ngữ cũng trau chuốt, nội dung về 1 gia đình da trắng bảo vệ người da đen mà tôi đọc thấy cũng xúc động phết, tự nhiên đỡ ghét mấy anh da đen vô công rồi nghề hay tụ tập ở góc đường bên Mỹ :)) . À còn cả “ Tiếng gọi nơi hoang dã” cũng hay nữa, viết về hành trình của Buck từ 1 chú chó nhà bị bắt từ California ấm áp đến Alaska lạnh giá để làm chó kéo xe rồi cuối cùng trở thành thủ lĩnh của cả đàn sói.


Tiếng gọi nơi hoang dã

Thôi để hết năm , đọc được nhiều nhiều rồi có gì review thêm , sau văn học Mỹ chắc sẽ đến văn học châu Âu, Nga. Trung Quốc thì chắc mình đọc kha khá hồi bé, chủ yếu là truyện dã sử và kiếm hiệp : Đông Chu Liệt Quốc, Xuân Thu Chiến Quốc, Tam Quốc, Tây Du Ký , các truyện của Kim Dung, Cổ Long… Tóm lại năm nay sẽ đọc toàn fiction để xem cách nhìn của mình có thay đổi chút nào không :D. Còn mọi người thích đọc sách gì, non fiction hay fiction :D

2.057 lượt xem0 bình luận
bottom of page